Khùng cả tiếng kêu dân ơi hỡi,
Hãy giúp cho kẻ đói mới nhằm.
Đến loạn-ly khổ hạnh khỏi lâm,
Còn hơn đúc chuông đồng Phật bự.
Chẳng làm phước để làm hung dữ,
Rồi vào chùa lạy Phật mà trừ.
Phật Tây-Phương có lẽ hiểu dư,
Dụng tâm ý chớ không dụng vật.
Muốn bổn-đạo tánh tình chơn-chất,
Rèn lòng hiền thương xót lẫn nhau. [410]
Kể từ rày vàng lộn với thau,
Phật, Tiên, Thánh cùng nhau xuống thế.
Cứu bá-tánh không cần lễ mễ,
Để dắt-dìu đạo lý rành đường.
Nước Nam-Việt nhằm cõi Trung-Ương,
Sau sẽ có Phật Tiên tại thế.
Khuyên sư vãi bớt dùng của thế,
Gắng công tu đặng có xem đời.
Tu thật tâm thì được thảnh-thơi,
Tu giả-dối thì lao thì lý, [420]
Khùng khuyên hết kẻ ngu người trí,
Rán tỉnh tâm suy nghĩ Đạo-mầu.
Chuyện huyền-cơ bí-hiểm cao sâu,
Hãy nghiệm xét hai đường tà chánh.
Các chư Phật không khi nào rảnh,
Tâm từ-bi vẫn nhớ chúng-sanh.
Các chư Thần tuần vãng năm canh,
Về Thượng-Giái tâu qua Thượng-Đế.
Sổ tội ác thì vô số kể,
Còn làm nhơn thì quá ít-oi. [430]
Hội công-đồng xem xét hẳn-hòi,
Sai chư tướng xuống răn trần-thế.
Đau nhiều chứng dị-kỳ khó kể,
Sắp từ nay lao-khổ đến cùng.
Kẻ dương gian khó nổi thung-dung,
Người bạo ác không toàn tánh mạng.
Đường đạo-lý chớ nên chán-nản,
Hãy bền lòng tầm Phật trong tâm.
Phật Tây-Phương thiệt quá xa-xăm,
Phải tìm kiếm ở trong não trí. [440]
Sau đến việc sơn băng kiệt thủy,
Khùng thảm thương bá-tánh quá chừng.
Nhìn xem trần nước mắt rưng-rưng,
Cảnh áo-não kể sao cho xiết.
Ta dạy-dỗ là vì tình thiệt,
Cho bá-gia rõ biết người Khùng.
Thấy dương-trần làm dữ làm hung,
Nên khuyên nhủ cho người lương-thiện.
Chữ Lục-Tự trì tâm bất viễn,
Thì lâm nguy có kẻ cứu mình. [450]
Ai lòng nhơn hoặc chép hay in,
Mà truyền-bá đặng nhiều phước-đức.
Trong bá-tánh từ nay buồn bực,
Khùng yêu dân chỉ rõ Đạo mầu.
Rán trì tâm tưởng niệm canh thâu,
Nằm đi đứng hay ngồi chẳng chấp.
Việc biến chuyển Thiên-Cơ rất gấp,
Khuyên chúng-sanh hãy rán tu hành.
Cầu linh-hồn cho được vãng-sanh,
Đây chỉ rõ đường đi nước bước. [460]
Hãy tưởng Phật đừng làm bạo ngược,
Ta phần hồn dạo khắp thế-gian.
Vào xác-trần nước mắt chứa-chan,
Khắp lê-thứ nghe lời thì ít .
Chốn sơn-lãnh bây giờ mù-mịt,
Cho nên dân dạy chẳng nghe lời.
Kể từ nay nói chuyện chiều mơi,
Chớ chẳng nói dông dài khó hiểu.
Cờ đã thất còn chờ nước chiếu,
Mà còn ăn con chốt làm chi. [470]
Ai là người quân-tử tu mi?
Phải sớm xử thân mình cho vẹn.
Chừng lập Hội khỏi thùa khỏi thẹn,
Với Phật-Tiên cũng chẳng xa chi.
Lời cao-siêu khuyên hãy gắn ghi,
Ta ra sức dắt-dìu bá-tánh. [476]
NAM MÔ TAM GIÁO QUI NGƯƠN,
PHỔ ĐỘ CHÚNG SANH A DI ĐÀ PHẬT
BỮU ngọc vãng lai rõ Đạo mầu,
SƠN tầm hạnh Thích nẽo cao sâu.
KỲ giả thức tâm tìm Đạo Lý,
HƯƠNG tuyệt đăng lui bãi phục cầu.
Mad appeal for people to be kinder,
Helping the hungry is worth your while.
When in turmoil, this will save your life,
Rather than casting large bells and buddhas .
If you do not give alms but are bastards,
Then you think you can pray to recompensate.
The Buddhas must have you well evaluated,
Basing on your intention, not your richness.
They want you to have genuineness,
Training in kindness and mutual compassion.
From now on gold and brass are in confusion,
Thus Buddhas and Saints together descend.
To salvage people, They need no present,
But to guide you in learning the moral.
Nam-Viet is located right at the Middle ,
Where Buddhas and Saints will emerge.
Monks, don’t resort to worldlings’ offers;
Work hard to see how the world unfolds.
You will be liberated if you are devout.
Otherwise, you will be a prisoner.
Mad advise both the daft and clever,
Be mindful and contemplate the Tao.
Predestiny is mystical and profound,
Contemplate the wrong and the right.
Lord Buddha never have spare time,
The Compassionate always miss the sentients.
Deities patrol around five canh ,
To report to the Jade Emperor in Heaven.
The cṛiminal records are innumerable,
While the benevolent ones are negligible.
After the Council has carefully considered,
It sends generals to admonish the world.
Unusual diseases will appear,
Utmost misery will henceforth be clear.
The mundane will hardly stay composed,
The thugs find their lives fully exposed.
Don’t feel down in pursuit of your Way,
Seek Buddha in your mind everyday.
As the Western Paradise Buddhas are too far,
You must search your mind for Buddha.
When glaciers melt down and rivers dry out,
What an awful pity for you panicking around.
We watch the world, tears welling in our eyes.
This sheer calamity will hardly be described.
We teach you with all honesty that we've had,
So that you can understand the Mad.
Having seen earthlings being cruel and brutal,
We urge them to become honest people.
Keep in mind the Six-Words forever,
And someone will save you when in danger.
If anyone kindly copies or prints this,
And passes it on so they have a lot of merits.
From now on the folks will be frustrated,
We have pointed out the Way for your sake,
Burn the midnight oil to contemplate it,
No matter if you lie down, walk, stand, or sit.
The Predestinated events are imminent,
Hurry up and focus on your self-cultivation.
Pray for the soul to be reborn in the Pure Land,
We will clearly show the right steps and plan.
Think of Buddha without being aggressors,
With our soul part, We meander over the world.
When We incarnated, tears well up in our eyes,
Yet, far and wide, few listen to Our advice.
Now, the ridges are darksome,
Therefore, our teachings are not welcome.
From now on We'll address current issues,
Not the lengthy stories hard to be mused.
The losing chess game waits for a check,
What is the point to aim at a pawn to take?
Those who are beard and eyebrow literati,
Must soon have accomplished their duties.
You'll have no shame on the Gathering Day,
From Buddha and Saints, you'll not be far away.
Try to absorb these sublime words,
We do Our best to lead all the world.
Toward the Three Religions from One Origin,
Please bless all the sentient beings, AMITABHA
BUU Jade travels to show the Great Tao,
SON (Hermit in the mountain) seeks Sakyamuni's practice that is Profound.
KY (the extraordinary) awaken masses to search for Morals,
(HUONG tuyệt đăng lui bãi phục cầu (?))
End of Volume II
Chấm Dứt Quyển Hai