Mảng lo gây gổ tối ngày, [101]

Chẳng lo rèn đúc trí tài hiền-lương.

Thân Nầy ăn tuyết nằm sương,

Chẳng than chẳng thở vì thương thế-trần.

Theo Thầy giảng dạy nhiều lần,

Dương-gian nào biết thế-trần nào hay.

Cầu cho dân khỏi nạn tai,

Qua nơi khổ-não mặc ai chê cười.

Bạc đâu dám sánh vàng mười,

U-mê mà lại chê cười Thần Tiên. [110]

Giã-từ sơn-lãnh lâm-tuyền,

Về đây hội hiệp sạ duyên tớ Thầy.

Ở rừng bạn với cáo-cầy,

Bây giờ xuống thế cáo-cầy lìa xa.

Thiên-cơ biến đổi can qua,

Gẫm trong thế-giới còn đôi ba phần.

Mau mau kíp kíp chuyên cần,

Chúng sanh còn có lập thân hội nầy.

Tuần-huờn Thiên-Địa đổi xây,

Cảm thương trần-hạ lòng Đây chẳng sờn.

Cũng còn kẻ ghét người hờn, [121]

Vì không rõ hiểu sạ duơn của Thầy.

Hổ-lang ác-thú muôn bầy,

Lớp bay lớp chạy sau nầy đa-đoan.

Ai mà ăn ở nghinh-ngang,

Đón đường nó bắt xé tan xác hồn.

Chữ rằng họa phước vô môn,

Đáo đầu cũng phải xác hồn tiêu tan.

Khuyên người hữu phước giàu sang,

Mau mau làm phước làm doan cho rồi. [130]

Để sau khó đứng khôn ngồi,

Thương nhà tiếc của biết hồi nào nguôi.

Ai mà ăn ở ngược xuôi,

Bị nơi rắn rít chẳng vui đâu là.

Rắn to tên gọi mãng-xà,

Trên rừng nó xuống nó tha dương-trần.

Ai mà tu tỉnh chuyên cần,

Làm đường ngay thẳng có Thần độ cho.

Thương đời hết dạ cần lo,

Chẳng lo niệm Phật nhỏ to làm gì. [140]

Tu là: tâm trí nhu mì,

Tu hiền tu thảo vậy thì cho xong.

Tu cầu cứu vớt Tổ-Tông,

Với cho bá-tánh máu hồng bớt rơi.

Tu cầu cha mẹ thảnh-thơi,

Quốc-vương thủy-thổ chiều mơi phản-hồi.

Tu đền nợ thế cho rồi,

Thì sau mới được đứng ngồi tòa sen.

Người tu phải lánh hơi men,

Đừng ham sắc lịch lắm phen lụy mình. [150]

Tu là sửa trọn ân tình,

Tào-khang chồng vợ bố-kình đừng phai.

Tu cầu Đức Phật Như-Lai,

Cứu dân qua khỏi nạn tai buổi nầy.

Chữ tu chớ khá trễ chầy,

Phải trau phải sửa nghe Thầy dạy khuyên.

Ra đời xưng hiệu Khùng Điên,

Nào ai có rõ Thần Tiên là gì.

Tu không cần lạy cần quì,

Ngồi đâu cũng sửa vậy thì mới mau. [160]

Trí hiền tâm đức chùi lau,

Ra công lọc kỹ thì thau ra vàng.

Vinh-hoa phú-quí chẳng màng,

Ra oai ra lực cỡi thoàn xa chơi.

Con sông dòng nước chiều mơi,

Dốc lòng trả nợ nước đời cho xong.

Chừng nào bổn-đạo hiểu thông,

Thiên-cơ đạo lý để lòng mới thôi.

Chữ vinh chữ nhục mấy hồi,

Đến khi thất vận làm mồi yêu tinh. [170]

Tu rèn tâm trí cho minh,

Tánh kia thành kiếng phỉ tình chùi lau.

Hiểu rồi những việc lao-đao,

Ở cùng cô bác làm sao cho tròn.

Kính yêu nào phải hao mòn,

Ở cho phải nghĩa lòng son mới vừa.

Nghinh-ngang hỗn-ẩu phải chừa,

Bà con nội ngoại dạ thưa mới là.

Xóm diềng phải ở thật-thà,

Dầu không quen biết cũng là như quen. [180]

Ở cho cha mẹ ngợi khen,

Gặp người lâm nạn đua chen giúp giùm.

Xác thân là cái gông cùm,

Nếu làm chẳng trọn thú hùm xé thây.

Cho rồi nhơn-nghĩa mới hay,

Lễ-nghi phong-hóa đổi thay làm gì?

Từ đây biến đổi dị-kỳ,

Dương-thế chuyện gì cũng có chuyển lay.

Rèn tâm cho được thẳng ngay,

Khỏi nơi tà quỉ một mai thấy đời. [190]

Cũng là người ở trong trời,

Cớ sao ăn ở nhiều lời ngổn-ngang.

Hung hăng ỷ của giàu- sang,

Chẳng kiêng Trời Phật mê-man ỷ tiền.

Dạy rồi cái đạo tu hiền,

Làm trai nhỏ tuổi tình duyên đang nồng.

Cũng đừng ghẹo gái có chồng,

Cũng đừng phá-hoại chữ đồng gái trinh.

Ra đường chọc ghẹo gái xinh,

Nữa sau mắc phải yêu-tinh hư mình. [200]

You are too occupied at handling acrimony,

Instead of cultivating your integrity.

Though my life has been in predicament,

For your sake, I never lament,

I have followed my Master on several missions,

But you’d never recognize us on such occasions.

I wish you an escape from all plagues,

Which you will get over despite any derision.

In no way does the silver compare to the gold,

How come the idiot mocks the Immortal.

Goodbye to mountains and jungles,

I return for a union of Master and disciples.

While I was in jungles, I befriended animals,

Which now are far away as I join the world.

Heaven’s Machine triggers a great war,

The whole globe is survived only by a small part.

You must quickly build up your mettle,

This is the chance to have your life goals settled.

Though the Sky and Earth change over,

My loving pity for you will never falter.

Some people are still unhappy with me,

‘Cause they have not grasped Master’s empathy.

Tigers, wolves, beasts, thousands of flocks,

Some fly berserk, others run amok.

Those people who hold no one in regard,

Will be thereby caught up with and torn apart.

Merits and demerits are said having no gate,

On encounter, they will face a sould and body death.

To those who are rich owing to their good deed,

Quickly extend your help to those in need.

Lest you willl face an untoward future,

Aggrieved at having lost your house and treasure.

Those who behave in an unfair and unjust way,

Unfortunately will fall into a snake cave,

The colossal snake that is called Giant Python,

From forests come and devour the bad person.

Those who are devoted to their practice,

Will be helped by Deities as they have no malice.

On my part I’m dedicated to your mentorship,

You should recite Buddha rather than gossip.

To practice means to train in gentility,

To accomplish integrity and filial piety.

Practice to salvage your Ancestors,

And to prevent further blood shedding disasters.

Practice to elate your parents,

And to restoreKingship and Land for your nation.

Practice means fulfilling your human obligations,

That will promote you for Lotus seating.

The practicer must abstain from alcohol drinking,

Also from a lust that often brings personal damage.

Practice will help sustain the marriage,

And will maintain a familial base.

Practice is to beseech Lord Buddha for grace,

To rescue people from this current disaster.

Do not procrastinate, the practicer,

You must train up to your Master’s advice.

To start my mission, I carry the Crazy-Mad style,

But no one is aware of what Saints look like.

For practice, prostrating is not required,

It is quicker to correct yourself wherever you sit.

You work hard to have your virtues polished,

Until they turn from brass to gold.

For opulence, you do not need to behold,

But you exert yourself to make a sea journey.

The river flows up and down, day after day,

For your loyal and filial duties, make breakthroughs.

Until you have understood all noble truths,

And Heaven’s Machine, I still endeavor.

Glory and shame soon change over,

Once out of luck, you will fall prey to the evil sect.

Practice by sharpening your intellect,

Clean your character till it turns bright like mirror.

Once you have understood your disorder,

You should know how to treat your seniors.

Love and respect don’t make you poor,

A righteous living will be what people admire.

Don’t act like the insolent whose character is dire,

Be gentle toward all your relatives.

Toward your neighbors, don’t be affective,

Live in such a way that makes your parents proud.

Quickly give a hand to those caught in accidents.

Your body is shackled to moral orders,

You'll be torn apart by beasts if you fail to consider.

You’d be better off if you fulfill your righteousness,

Why to abandon our cultural finesse?

As changes will go stranger than expected,

Everything in the world will no longer stay intact.

Train yourself to be a veracious person,

To survive, break away from the demon.

Some people live under the sky like anyone,

Why are they so verbally brazen?

Riches ready, some people are aggressive,

Not revering the Divine, they are money obsessive.

Once I have trained people in veracity,

Young men should be sexually active.

You must neither flirt with marrieds,

Nor destroy chaste girls’ virginity.

If you keep courting pretty girls out on streets,

You may later put yourselves at fatal risks.

Treat well even those who you've never known about.

unsplash