Thà nghèo thanh hơn giàu mà trược,
Lo vun-trồng cội phước về sau.
Muốn trừ tham phải liệu cách nào,
Phải bố-thí diệt lòng ích-kỷ.
Tâm chánh niệm thường thường suy nghĩ,
Vật ở trần như bọt nước làn mây.
Thân Ta còn rày đó mai đây,
Của ấy cũng khi tan khi hiệp.
Ác thứ chín Hận-Sân luận tiếp,
Lửa trong tâm chẳng đốt mà lừng. [610]
Nổi lôi đình đâu có định chừng,
Cho ta biết mà toan giữ trước.
Tánh sân-nộ thường làm bạo-ngược,
Nên loài người ở cõi thế-gian.
Giận hờn nhau thù-oán dẫy tràn,
Mới có cuộc tranh tài đấu lực.
Hơn tự-đắc, khoe-khoang dõng sức,
Phải bị người hềm-khích ghét-ganh.
Thua hổ-ngươi làm chuyện bất lành,
Gây nghiệp dữ oan oan tương báo. [620]
Trong cơn giận kể gì nhơn đạo,
Tỷ như con cọp dữ trên rừng.
Gặp thịt toan cấu xé tưng bừng,
Phân từ mảnh mới là thỏa dạ.
Diệt được nó tâm trần thong-thả,
Ta thường nên tập tánh khoan-dung.
Thiệt-hành đi đừng có ngại-ngùng,
Tha-thứ kẻ lỗi lầm ngu-xuẩn.
Và nhẫn-nhịn đừng ham tranh-luận,
Khỏi mất lòng tất cả mọi người. [630]
Tánh thuần-lương vẻ mặt vui tươi,
Vậy mới đáng tín-đồ Phật-Giáo.
Nay ta đã quy-y cầu Đạo,
Gây-gổ là trái thuyết từ-bi.
Ác thứ mười đoạn chót Mê-Si,
Nguyên tăm-tối từ hồi vô thỉ.
Màn vô-minh che mờ căn trí,
Nên thường khi nhận ngụy làm chơn.
Lo huyễn thân vật-chất kém hơn,
Chẳng tìm biết tinh-thần đạo-đức. [640]
Dệt lưới nghi đeo điều phiền-phức,
Bịn-rịn đời cực-khổ tang-thương.
Khi nói làm ít chịu suy lường,
Mãi phạm tội nên rằng nghiệp ác.
Diệt mê-si phải nương thuyền giác,
Muôn việc làm chính-trực khôn-ngoan.
Đừng bạ đâu tin bướng nghe càn,
Làm ngu-muội đọa thân uổng kiếp.
Ác trừ xong hiện ra thiện nghiệp,
Lóng nguồn chơn Phật tiếp-dẫn cho. [650]
Trồng cây lành vị-quả thơm-tho,
Tuy không thấy mà sau chẳng mất.
Dầu ai có cười ta khờ-khật,
Cũng đừng phiền xao-lãng chơn tâm.
Mong tiếng kêu thấu đến Tòng-lâm,
Cùng thiện-tín bá-gia hưởng-ứng.
Muốn Phật-Giáo từ đây bền vững,
Đừng riêng lo lợi-dưỡng một mình.
Nếu xuất-gia thì phải hy-sinh,
Cả vật-chất tinh-thần lo Đạo. [660]
Chớ giả-dối mà mang sắc áo,
Mượn bồ-đề chuỗi hột loè người.
Làm cho dân khinh-dể ngạo cười,
Tội-lỗi ấy luật nào dung thứ.
Tu còn ham chay to đám bự,
Đặng thế-gian dưng cúng bạc tiền.
Dối rằng: lo tu-bổ chùa chiền,
Mà làm của xài riêng cho thỏa.
Bảo làm sao dân không sa-ngã,
Nghe lời rù Tông nọ phái kia. [670]
Cả tăng-đồ trong nước chia-lìa,
Riêng pháp-bảo, riêng chùa, riêng Phật.
Trong bá-tánh sầu-thành chất-ngất,
Mãi nghi nan chẳng biết đàng nào.
Lòng mến yêu chẳng nệ công-lao,
Mượn bút mực đôi lời trần thuyết.
Tùy thiện-tín hiểu Ta giả thiệt,
Làm hay không chẳng dám ép nài.
Nguyện mười phương chư Phật đáo lai,
Đồng tiếp-dẫn chúng-sanh giải-thoát.[680]
KỆ:
Đêm thanh hiên nguyệt dựa kề,
Nhìn xem thế-sự não-nề tâm-can.
Từ Ta nương chốn Phật-đàng,
Dứt tâm trần-cấu chẳng màng vinh-huê.
Trần-hoàn thiện-tín còn mê,
Thêm lời giục-thúc gọi về đàng tu.
Dốc lòng vạch ngút mây-mù,
Đặng dìu bá-tánh đường tu chen vào.
Lời Thầy cạn tỏ âm-hao,
Để truyền hậu-thế vàng thau lọc-lừa. [690]
Tu cầu thuận gió hòa mưa,
An-hòa nhơn-vật phước thừa trời ban.
Tu cầu thoát chốn gian-nan,
Cầu trong chư quốc chư bang giao-hòa.
Tu cầu yên nước lợi nhà,
Cửu-huyền Thất-tổ Diêm-La thoát hình.
Tu cầu Phật hóa tánh tình,
Lưới mê chẳng buộc nhẹ mình tiêu-dao.
Tu cầu cửa Phật đặng vào ,
Gót sen thong-thả xiết bao thanh-nhàn. [700]
Hết Quyển Năm
Be rather poor yet noble than otherwise,
Cultivate the tree of good deeds for latter times.
In order to remove your greed,
Do charity to get rid of your being selfish.
This thought often comes to the noble thinker,
Wordly things resemble clouds and water,
Our bodies have now and then transmigrat̀ed,
Let alone that asset at times rise and at times fade.
The Ninth Evil is Rancor, Anger for a dub,
Fire in our minds is not ignited but flares up.
When anger bursts out, there is nothing to prepare,
We warn you so you can beforehand take care.
Anger often prompts the rise in brutalities,
Thus, the human beings from world adversities,
Stir up widespread hatred and rancour,
Thus, many contests for supremacy occur.
The victors boast that their strength is superior,
Then they are hated and envied by others.
The loser feel shame and take harmful actions,
Who create cruel karma and cyclic retributions.
In anger, they pay no heed to humanity,
As though the jungle tigers that were fiery.
Once they see meat, they devour and rip it off,
Until it has been torn apart, they don’t stop.
You feel great relief after getting rid of it,
Tolerance should be learnt as part of your habit.
Don’t hesitate to get on with the practice,
Tolerate the mistakes made by the stupid.
You should also forbear from making arguments,
So you don’t displease all the attendants.
Only if you are honest and look jovial,
You can call yourself a Buddhist disciple.
If you've already taken refuge in Buddhism,
Quarrelling is contrary to its humanism.
Last, the Tenth Evil is Ignorance and Stupor,
Which originate from immemorial era.
Ignorance blurs and hampers your intellect,
Often causing people to make a mistake.
Concerned to accumulate their transient things,
People do not cultivate their moral beings.
They weave a dubious web of annoyances.
They cling to a world of toilings and tragedies.
When they do something, they rarely think it over,
They keep committing sins that create a bad karma.
To remove ignorance, resort to insight,
Every action must be wise and upright.
Don’t believe in whatever one advises,
If you act stupidly, you will waste your lives.
The evil, once removed, gives way to good deed,
Buddha will guide you when your mind is neat.
Grow the benign tree which bears scented fruit,
Even though you can’t see it, you never lose it.
Despite your being labelled as a dummy,
Do not feel down and neglect your integrity.
We wish our appeal reach out to monks,
And the adherents for your response.
From now on if you want to sustain Buddhism,
Don’t take care of yourself with egoism.
If you have left home, you must sacrifice,
For the Tao, your physical and mental lives.
Don’t feign wearing the robes of votaries,
To cheat people, by carrying the rosaries.
That leads people to ridicule your portal,
No law will tolerate you from this scandal,
Cultivating yourself, do not hold large rituals,
To attract a lot of offerings from people,
For the falsehood of repairing pagodas,
But you take them for your own expenditures.
Thus how couldn’t people fall in disarray,
Listening to diverse Sects’ luring sway.
The whole sangha in the country is divided,
Dharmas, pagodas and Buddhas separated.
The whole world is filled up with dire depression,
They lose their self-belief and orientation.
For your sake, we don’t mind to make an effort,
Writing up a dissertation in a few words.
It is up to you to believe or not believe in us,
You do it or you don’t, this is not a must.
We pray for Buddhas to return from all over,
To help you no longer stay as prisoners.
STANZA:
In the clear night, we lean on the moon verandha,
Watching the world, we have a deep dolour.
Since taking refuge in the Buddhist school,
We gave up on all my worldly allure.
The adherents are still clinging to the world,
They are urged to seek for the truth.
We resolve to split the layers of hazy cloud,
To help you join the search for the way out.
We have expounded whatever you need,
To transfer to your posterity for practice.
Practice to seek the weather to be moderate,
Peace to return to the world with Heaven’s grace.
Practise to escape from the dangerous place,
For the countries from all over to reconcile.
Practice for the country to be calm and prosper,
And for the Hell King to spare your ancestors.
Practice for Buddha to change your character,
No ignorance holds you down so you can fly.
Practice to enter the Buddha Boat of Insight,
For you to step on the Lotus that is blissful,
End of Volume V