Rán tu cho quỉ khiếp thần khâm,
Được tâm phát Bồ-Đề vững chắc.
Giữ đừng cho Ma-Vương dẫn dắt,
Thường nhớ câu Đại-Lực, Đại-Hùng.
Thắng Thất-Tình giữ vẹn Đạo-Trung,
Trừ Lục-Dục chớ cho ô nhiễm.
Thập-tam Ma diệt bằng trí-kiếm,
Rứt xong rồi vô sự thảnh-thơi.
Biển hồng-trần lao-lý diệu vơi,
Xô đẩy mãi trong vòng Ngũ-Trược. [410]
Thân hôi tanh muỗi, ruồi đón rước,
Thêm nhọt-u, ghẻ lác, phung cùi.
Đâu lúc nào toàn vẹn yên vui,
Là Kiếp Trược, Ta xin kể trước.
Dòm việc quấy ngắm điều bạo-ngược,
Mắt trông vào những chỗ đê-hèn.
Nào được xem cảnh báu đài sen,
Nghĩa Kiến Trược giải ra như vậy.
Trí vẩn-vơ tưởng đó nhớ đây,
Thiết mưu-kế toan bề thắng-thối. [420]
Ghi thù oán chưởng điều đáp đối,
Nên ma Phiền-Não Trược đắm say.
Chuyển-luân trong nhân-vật các loài,
Căn mờ-ám làm điều dại-dột.
Chúng-Sanh Trược, Ta đà kể nốt,
Còn thứ năm là Mạng Trược trung.
Số giàu-sang, họa-phước, bần-cùng,
Giàu hoa-nguyệt thung-dung cẩu-thả.
Ưa đẹp mắt mến điều mới lạ,
Sang oai-quyền, hối-lộ gần xa. [430]
Nghèo a-dua, bợ-đỡ nịnh tà,
Khó trộm-cướp cũng là nhơ xấu.
Nguyện cùng Phật dứt duyên trần-cấu,
Phải trừ thêm Thập-Ác huyễn thân.
Khuyên nữ nam suy-nghiệm ân-cần,
Ác nơi khẩu nhứt là Lưỡng-Thiệt.
Với người này dùng lời tha-thiết,
Đến kẻ kia đâm-thọc cho gây.
Khá chừa đi hương-đảng bớt rầy,
Dùng sự thiệt giải-bày tâm trí. [440]
Người choảng nhau tại mình gia vị,
Mà cũng không hưởng được lợi-danh.
Sau rõ ra chúng lại ghét-ganh,
Chiêu cảm quả bất lành thêm nữa.
Ác thứ nhì Ỷ-Ngôn chất-chứa,
Đợi cho người lầm-lỗi xéo vày.
Của tiền nhiều tự phụ rằng hay,
Chủ ỷ thế nhiếc xài kẻ dưới.
Lắc-léo chi có ba tấc lưỡi,
Quan ỷ khôn mạt-sát dân ngu. [450]
Nghèo ỷ lanh láo-xược lu-bù,
Ôi ! thấy thế lòng đau tợ cắt.
Khuyên bá-tánh giữ-gìn cho chặt,
Đừng để cho quỉ dắt đường cong.
Dùng từ-ngôn nói tận đáy lòng,
Dầu trên dưới cũng không mấy khác.
Chúng vô phước đời này dốt-nát,
Người khôn-ngoan chỉ-dẫn mới là.
Lời trang-nghiêm êm-ái thốt ra,
Đừng bao-biếm mới là nhơn-thiện. [460]
Tới Ác-Khẩu thứ ba bày-biện,
Tiếng tục-tằn thô-lỗ hung-hăng.
Nào chửi cha, mắng mẹ lăng-xăng,
Chẳng kể đến luân-thường thảo hiếu.
Hăm đánh giết những người hèn yếu,
Hiếp xóm-chòm cô bác chẳng kiêng.
Trong gia-đình chửi rủa liên-miên,
Hết Dương-thế kêu sang Thần-Thánh.
Chẳng kiêng nể Phật Trời thượng cảnh,
Cõi Long-cung mời thỉnh tối ngày.[470]
Đời ám-u tội trạng thảm thay,
Khuyên bá-tánh bá-gia rán bỏ.
Gương tổ-phụ còn roi lại đó,
Sao không theo nề-nếp gia-phong.
Chư Thánh-Thần đâu có mất lòng,
Mà kêu réo Đông,Tây, Nam, Bắc ?
Mấy câu trên toàn là ròng rặc,
Những đàn-bà khe-khắt cháu con.
Kể từ nay phải giữ cho tròn,
Không chừa dứt ắt mang tai-ách. [480]
Lựa lời tiếng dịu-dàng trong sạch,
Khi thốt ra đoan chánh hiền từ.
Tích thiện thì thường có phước dư,
Bằng tích ác họa-ương đeo đắm.
Ác Vọng-Ngữ thứ tư cũng cấm,
Nói thêm thừa huyễn-hoặc đủ điều.
Ghét người thời kiếm chuyện dệt-thêu,
Thương viện lẽ thấp cao bào chữa.
Đời bất công mấy ai xem sửa,
Trên điêu-ngoa dưới chẳng phục-tòng. [490]
Khuyên nhơn sanh lấy lẽ chí công,
Mà ăn ở nói năng chơn-chất.
Phật từ-bi độ trong nhơn vật,
Là luật kinh dạy rất tinh-tường.
Nếu chẳng nghe hồn vướng tai-ương,
Chừng ấy mới kêu mời khó rước.
Người dương-thế chẳng ưa bốc-xước,
Phật Thần nào gần kẻ xảo-ngôn.
Đã tu hành đừng có bôn-chôn,
Tưởng hay giỏi khoe-khoang tài cán. [500]
Practise so well that all spirits hold you in awe,
And that your mind attains a solid Bodhi aura.
Don’t let yourself be misled by the Demon,
Great Power and Great Bravery are your canon.
Beat Seven Emotions and safeguard the Middle Way,
Don’t let the Six Desires rule the day.
Thirteen Ghosts must be killed with shrewdness,
Having got rid thereof, you will enjoy freeness.
The worldly sea is full of hurly-burlies,
It pushes you around within Five Impurities.
The stinking body draws flies and mosquitoes,
And also ulcers, rashes and leprosies.
It will never enjoy a full rest and comfort,
The Destiny Impurity, we may like to tell first.
Look around and you see many injustices,
Your eyes cannot help watching disgraces.
Who can see lotus flowers in a serene scene?
The Impurity of View is so explained.
The mind wanders over the risk of being beat.
Plotting strategems to win or retreat.
People fall into the cycle of retribution,
Thus the Worry Impurity instills passion,
Transmigration occurs among living beings,
Their brains blur and make them do stupid things.
The Living Being Impurity has been briefed,
The Life Impurity ranks last as the fifth.
The fortunate, unfortunate or indigent,
Once they get rich, tend to be self-indulgent.
Being fond of ravishing, unusual things,
When holding sway, they make bribings.
The wretched tend to cringe, fawn and flatter,
The poor who steal or rob, soil their characters.
If you vow you will get rid of your dirty minds,
You should also remove noble Ten Evil kinds.
All men and women should pay a great attention,
Tale-bearing is the First Evil to mention.
To one person, the language stirs up a pique,
For the other, it instigates a conflict.
Stop it and let harmony return to the neighbors,
Explain your minds with evidence and candor.
People hate each other for twisting messages,
Even though they do not get many advantages.
After things clear up, people face mutual jealousy,
And they attract even worse fruits of cruelty.
The Second Evil is the Harsh Speech blade,
Waiting for any error to launch a tirade.
The wealthy boast that their minds are very sharp,
The boss uses power to insult their understaff.
The tongue is short but it is too supple,
Mandarins use their wits to scold dull people.
The poor use cunning to tell lies unchecked,
Alas! we feel as though our guts were intersected.
You are urged to hold tightly on to your Way,
And not to be led by the evil spirits astray.
These words come from the bottom of our heart,
Upper or lower, their levels are not different by far.
Unluckily, people now have ignorance,
The wise should have given them a guidance.
In the oral manner that is gentle and nice,
If they don't denigrate, they are really kind.
Cruel Speech is the Third Evil to explain,
The language is coarse like that of a villain.
In a row, they scold their fathers and mothers,
They disdain filial piety and moral orders.
They threaten to assault or murder the weaklings,
They bully neigbors and don't respect older kins.
At home, they curse their families without limits.
From the mortal, they move to Holy Spirits.
They defy the Supreme Beings and Upper Realm,
On the Dragon Domain they often lodge a claim.
Their lives are sombre, their sins dreary,
We urge all folks to renounce all of these.
There remain the examples of our ancestors,
Why don’t you keep your family characters?
The Holy Spirits have got no one upset,
But you call them from South, North, East and West?
The above sentences are very clear-cut,
The women who abuse children and grand children,
Must fully control themselves from the present.
Otherwise, they will incur a predicament.
You should choose a gentle and wholesome words,
Once uttered, they sound humble without slurs.
Build up good deeds and you get more auspices,
Otherwise, you will be bound to calamities.
Lying as the Fourth Evil is prohibited,
With untrue elements, the tales are distorted.
Hating others prompts one to make up stories,
Loving others leads one to make inferences.
How many care for an unjust society,
When the bureaucrats function disparately.
We urge the human being to be just and fair,
So you act honestly and speak with great care.
Merciful Buddhas help all of the creatures,
As was expounded in the scriptures.
If you do not listen, your soul will suffer,
Then you will hardly ask for a mercy to offer.
The lay people do not like the deceivers,
Let alone no Deity want to stay with the liar.
The practicer should not be restless to go aloft,
Thinking they're talented, they tend to show off.