Ta có tình yêu rất đượm nồng,
Yêu đời yêu lẫn cả non sông.
Tình yêu chan-chứa trên hoàn-vũ,
Không thể yêu riêng khách má hồng.
* * *
Nếu khách má hồng muốn được yêu,
Thì trong tâm chí hãy xoay chiều.
Hướng về phụng-sự cho nhơn-loại,
Sẽ gặp tình ta trong khối yêu.́́
* * *
Ta đã đa mang một khối tình,
Dường như thệ-hải với sơn-minh.
Tình yêu mà chẳng riêng ai cả,
Yêu khắp muôn loài lẫn chúng-sinh.
Miền Đông, năm 1946.
(Một thiếu-nữ ở Sàigòn thầm yêu Đức Thầy trong khi Ngài còn ẩn lánh V.M và Pháp; thấy vậy, Đức Thầy bèn viết ba bài thi trên đây để cảnh tỉnh cô ấy).
I have been a very tender lover,
Toward all masses and countries together.
It has impregnated the whole cosmos,
Miss, I can't love as a separate offer.
* * *
Miss, if you want to win My heart,
Your mind should reverse its path.
Devote your love to humanity,
And you'll find mine in the agape love.
* * *
My agape love is already conceived,
As if sworn with mountains and seas.
Though it is a love, it belongs to no one,
But to all sentient beings and species.
The Eastern Region, 1946.
(A young lady in Saigon silently loved Lord Master while he was hiding from the Viet Minh and French colonial power. Having read her thoughts, He wrote the above poems to wake her up).