Bước vào chùa thấy Phật lạy dài,
Lui khỏi cửa ra tay cấu-xé.
Thấy quyền-quý nó hay dựa mé,
Đặng bợ-bưng những kẻ hung-sùng.
Ta thương đời nói những chuyện cùng,
Chẳng có vị có dung kẻ quấy.
Cuộc sám-hối vô chùa thường thấy,
Làm gian lừa biết mấy nhiêu lần.
Thấy dương-gian lường gạt Thánh Thần,
Mà chua xót cho đời Nguơn-Hạ. [410]
Chữ tự hối nào ai có lạ,
Là ăn-năn cải sửa tâm lành.
Phật chẳng qua dụng chữ tín-thành,
Chớ nào dụng Hương, Đăng, Trà, Quả.
Làm chay đám tạo nhiều xá-mã,
Bay về Tây nói những chuyện gì?
Thấy chúng tăng làm chuyện quái kỳ,
Ta khuyên mãi cũng không chịu bỏ.
Lời chơn-chánh hình như nói xỏ,
Mà không không nào có biếm đời. [420]
Thấy lạc-lầm khuyên nhủ ít lời,
Chớ nào có ngạo chi tăng chúng.
Coi tâm kệ làm theo mới trúng,
Để lạc-lầm lắm bớ tăng-đồ!
Định tâm-thần như mặt nước hồ,
Suy với nghĩ, nghĩ suy đường lối.
Muốn niệm Phật chẳng cần sớm tối,
Ghi vào lòng sáu chữ Di-Đà.
Thì hiền-lương quên mất điều tà,
Đặng hạnh-phúc nhờ lòng cố-gắng. [430]
Việc đạo-đức bất cần thối thắng,
Chữ tu hiền ngay thẳng lần hồi.
Thấy Thiên-cơ khó nỗi yên ngồi,
Thương lê-thứ tới hồi khổ-não.
Thầy lạc tớ không ai chỉ bảo,
Như vịt con dìu-dắt nhờ gà.
Phải nghĩ suy cạn lẽ mới là,
Nay gặp gốc phải mau tìm gốc.
Để gặp Phật ngồi mà than khóc,
Gỡ làm sao hết rối mà về. [440]
Mắt nhìn xem yêu quái bốn bề,
Bởi ác đức nên không ai cứu.
Mang thủy ách hồi năm Đinh-Sửu,
Đến năm nay tái lại một lần.
Khổ ách nầy đặng thức-tỉnh trần,
Rằng thiên-định tuồng đời sắp hạ.
Trẻ nhỏ tuổi đời nầy lăng-mạ,
Bị văn-minh cám dỗ loài người.
Kể từ rày cười một khóc mười,
Kẻo chúng nó dể-ngươi Phật Thánh. [450]
Đạo Quỉ-Vương rất nhiều chi ngánh,
Khuyên dương-trần sớm tránh mới mầu.
Để ngày sau đến việc thảm-sầu,
Rán nghe kỹ lời Ta mách trước.
Thuyền chúng nó thẳng buồm chạy lướt,
Lọt ngoài khơi mới hết hò khoan.
Tu mà ham cho được giàu sang,
Với quyền tước là tu dối thế.
Nhớ thuở trước vua Lương-Võ-Đế,
Tạo chùa-chiền khắp nước tu hành. [460]
Đến chừng sau ngạ tử Đài-thành,
Phật bất cứu vì tâm còn ác.
Tu biết cách như đươn biết đát,
Đươn đát rành đặng dựa Xe-Loan.
Ai biết nghe thì sớm liệu toan,
Để đến việc như người thất nghiệp.
Phải qui căn cùng nhau hội hiệp,
Rán mau chơn mới kịp Đạo-mầu.
Sớm với chiều gắng chí nguyện-cầu,
Thì sẽ được Tòa-Chương dựa kế. [470]
Chúng-sanh thể như gà thất thế,
Phải nằm chờ tới nước bắt ra.
Thời-kỳ nầy nhiều quỉ cùng ma,
Trời mở cửa Quỉ-Vương xuống thế.
Nên Ta mới ra tay cứu-tế,
Kẻo chúng-sanh bịnh khổ quá chừng.
Sau Quỉ-Vương đi đứng nửa lừng,
Thêm tên tuổi chúng-sanh nó biết.
Làm đủ cách xuống lên tha-thiết,
Ở ngoài đường nó biết tên mình. [480]
Tin cùng không thì cũng mặc tình,
Chớ Ta lắm công trình dạy-dỗ.
Hồi thuở trước Thích-Ca Phật-Tổ,
Ngồi tham-thiền bị nó ghẹo hoài.
Mà cũng không rúng động đặng Ngài,
Nên cố oán phá đời mãi mãi.
Trong bổn-đạo cùng là sư vãi,
Rán bền lòng cho được hiền từ.
Hết khổ lao thì đến vui cười,
Chừng đó mới phỉ tình nguyện ước. [490]
Bọn gái mới ra đường tha-thướt,
Bỏ hết trơn nề-nếp ông cha.
Khác tánh-tình người cổ nước ta,
Nên phải chịu đớn-đau đủ cách.
Trai với gái rán coi sử sách,
Đứng trung thần với kẻ tiết-trinh.
Dọn bề trong mới gọi đẹp xinh,
Chớ mang lốt bề ngoài chẳng tốt.
Dạy chẳng đặng lòng như lửa đốt,
Khắp dương-gian chưa đặng ba phần. [500]
They pretend to prostrate in front of Deities,
But turn ruthless when they are out of the gate.
They curry favors with those who are magnates,
So that they may adulate the rogues.
By mercy, we talk about the worst-case scenarios,
We spare or tolerate no one for their transgression,
Often seen at pagodas are confessions,
But they created so many swindles.
Seeing the earthling cheat the Supernatural,
We are disappointed with the Lower Age.
Remorse is not a peculiar case,
That is a promise to ameliorate mentally.
Buddha only considers one’s veracity,
But Incense, Lamp,Tea, Fruit or other.
Funeral rituals contrive many joss papers,
That fly Westward and tell what stories?
For the sangha’s such unusual activities,
We always admonish them, but they don’t give up.
Our genuine message resembles a mockery,
But we have by no means made such a travesty.
Seeing their mistakes, we offered a few words,
But we never meant to deride sangha lords.
It is crucial to read and do what sutras say,
To our sangha, do not let yourselves go astray!
Meditate to set your mind as quiet as a lake,
Think over and over again which way to take.
Day or night, to recite Amitabha Buddha,
Remember those Six Words by heart.
And you become honest and forgo badness,
You owe your happiness to your steadfastness.
Moral practice is not about to win or to retreat,
But about maintaining its steady progress.
Predestination reading causes us a lot of anxiety,
A pity for the people soon to face their tragedy.
The Master loses His disciples without guidance,
As if ducklings sought chickens’ assistance.
You must get to the bottom of the matter,
Quickly grab the root which you decipher.
Lest you should cry before the Buddha,
You could not go home with your messy karma.
You will see evil spirits from all over,
For your vices, no one likes to be your rescuer.
There was a deluge in the year of Fire Ox,
Again this year occurs the same shock.
This calamity is to awaken people,
That the world is predestined almost terminal.
Today’s young generation is too haughty,
For civilisation tempts the human species.
From now on, they laugh once, but cry ten times,
Lest they treat Buddha and Saints with jibes.
The Satanic Way is actually ramified,
You should avoid it so soon as it is identified.
For the latter days the disasters will occur,
You should carefully listen to Our augur.
Their boats will slide with full-blown sails,
When they're lost at large, no more chorus but wails.
Those practicers who yet crave opulence,
And power are the betrayors of public credence.
Once upon a time, there was King Liang Wu Di,
Who had founded pagodas across the country.
When he died in his castle of being hungry,
Buddha did not save him for his remaining cruelty.
The way to practice is like to knit a bamboo basket,
Doing it well you will ride the Luan carriage.
Whoever heard it should early prepare,
Lest they bear the brunt of seeming jobseekers.
Return to your root and put your act together,
You will catch up with Tao only if you step quicker.
If, from dusk to dawn, you persist in your prayers,
You will be granted a seat on the Pearl Stage.
Sentient beings are like cocks disadvantaged,
Which only know how to wait to be salvaged.
This Age is widespread with evil spirits,
As the Heaven Gate opens, the Satan exits.
Thus we embark on a mission to save the people,
Lest so many suffer from too big a debacle.
The Satan will travel in mid-air travel,
It also knows the particulars of people.
It tries different ways to entrance them,
Out on the streets, It knows their names.
We don't care whether you believe in Us or not,
But Our teaching mission has been mammoth.
Each time Shakyamuni Buddha used to meditate,
The Patriarch had been teased by the Spirit.
But It never succeeded in shaking His mind,
Thus It vowed to forever disturb mankind.
To our sangha lords and fellow buddhists,
Try to be steadfast, genuine humanists.
Predicament will be followed by happiness,
By then you will be happy with your wishes.
Modern girls boast their appearance on streets,
Forsaking all their ancestral creeds.
They differ from our country’s ancient characters,
Thus, from varied tortures, they must suffer.
Boys and girls should read our country’s history,
For the role models of loyalty and chastity.
Cultivate your inner self whose beauty is real,
The appearance you care for is only piecemeal.
Our teaching not well received makes Us fiery,
Our listeners from the world over ain't many.