KHUYÊN NGƯỜI ĐỜI TU NIỆM:
DẠO LỤC CHÂU
Đây là quyển thứ nhứt mà Đức Thầy đã viết trong khoảng năm Kỷ Mão (1939) tại Hòa Hảo và gồm có 912 câu, theo thể lục bát trường thiên.
EXHORTATION: SIX-PROVINCE JOURNEY
This is the Oracles' 1st volume which Lord Master wrote in 1939 at Hoa Hao with 912 verses in pairs of six and eight syllable sentences.
Hạ Nguơn nay đã hết đời,
Phong ba biến chuyển đổi dời gia cang.
Năm Mèo Kỷ-Mão rõ ràng,
Khắp trong trần hạ nhộn nhàng xiết chi.
Ngồi buồn Điên tỏ một khi,
Bá gia khổ-não vậy thì từ đây.
Cơ trời thế cuộc đổi xây,
Điên mới theo Thầy xuống chốn phàm-gian.
Thấy đời ly-loạn bất an,
10. Khắp trong các nước nhộn-nhàng đao binh.
Kẻ thời phụ nghĩa bố-kình,
Nguời thời trung-hiếu chẳng gìn vẹn hai.
Nên Điên khuyên-nhủ bằng nay,
Xin trong lê-thứ ngày rày tỉnh tâm.
Cơ thâm thì họa diệc thâm,
Nào trong sách sử có lầm ở đâu.
Người khôn nghe nói càng rầu,
Người ngu nghe nói ngửa đầu cười reo.
Rồi sau sẽ thấy hùm beo,
Khắp trong bá tánh hiểm-nghèo đáng thương.
20 Điên này vưng lịnh Minh-Vương,
Với lịnh Phật đường đi xuống giảng dân.
Thấy trong bá tánh phàm trần,
Kẻ khinh người nhạo Thần Tiên quỉ tà.
Mặc ai bàn tán gần xa,
Quỉ của Phật Bà sai xuống cứu dân.
Kẻ xa thì mến đức-ân,
Làm cho người gần ganh-ghét khinh khi.
Nam mô, mô Phật từ-bi,
Miệng thì niệm Phật lòng thì tà-gian.
30 Khắp trong bá-tánh trần-hoàn,
Cùng hết xóm làng đều bỉ người Điên.
Điên nầy xưa cũng như ai,
Vào các ra đài tột bực giàu-sang.
Nghĩ suy danh-lợi chẳng màng,
Bèn lên ẩn dật lâm san tu-trì.
Nhờ Trời may mắn một khi,
Thẩn-thơ lại gặp Đức Thầy Bửu-Sơn.
Cúi đầu Điên tỏ nguồn-cơn,
Động lòng bác-ái ra ơn dạy truyền.
40 Thấy Điên tâm tánh quá thiềng,
Chuyện nầy thôi nói sơ-sơ,
Để rộng thì giờ nói chuyện chơn-tu.
Dương-trần kẻ trí người ngu,
Ham võng ham dù danh-lợi xuê-xang.
Cờ đà đến nước bất an,
Chẳng lo tu niệm tham gian làm gì.
Phật, Trời thương kẻ nhu-mì,
Trọng cha, yêu Chúa kính vì Tổ-Tông.
50 Ngồi buồn nói chuyện bông-lông,
Khắp trong trần-hạ máu hồng nhuộm rơi.
Chừng nào mới đặng thảnh-thơi,
Dậu Phật ra đời thế-giới bình-yên.
Điên này Điên của Thần-Tiên,
Ở trên Non Núi xuống miền Lục-Châu.
Đời còn chẳng có bao lâu,
Rán lo tu-niệm đặng chầu Phật-Tiên.
Thế-gian ít kẻ làm hiền,
Nhiều người tàn-bạo làm phiền Hoá-Công.
60 Thế-gian chuyện có nói không,
Đến Hội Mây-Rồng thân chẳng toàn thây.
Việc đời đến lúc cấn gay,
Mà cũng tối ngày nói xéo nói xiên.
Dương-trần tội ác liên miên,
Sau xuống huỳnh-tuyền Địa-ngục khó ra.
Điên này nói việc gần xa,
Đặng cho lê-thứ biết mà lo tu.
Tu cho qua cửa Diêm-phù,
Khỏi sa Địa-ngục ngao du Thiên-đài .
70 Đường đời chẳng có bao dai,
Nên viết một bài cho bá-tánh coi.
Tuồng đời như pháo châm ngòi,
Bá-gia yên lặng mà coi Khùng nầy.
Khùng thời ba Tớ một Thầy,
Giảng dạy dẫy-đầy rõ việc Thiên-cơ.
Điên đây còn dại còn khờ,
Yên-lặng như tờ coi chúng làm sao.
Bá-gia kẻ thấp người cao,
Chừng thấy máu đào chúng mới chịu tu.
80 Bây giờ giả dại giả ngu,
Cũng như Nhơn-Quí ở tù ngày xưa.
Lúc nầy kẻ ghét người ưa,
Bị Điên nói bừa những việc vừa qua.
Dương-trần biếm nhẻ gần xa,
Nói quỉ nói tà đây cũng cam tâm.
Ngồi buồn nhớ chuyện xa-xăm,
Dạo trong Bảy-Núi cười thầm sư-mang.
Nói rằng lòng chẳng ham sang,
Sao còn ham của thế-gian làm gì?
90 Việc nầy thôi quá lạ kỳ,
Cũng trong Phật-Giáo sao thì chê khen.
Lúc này tâm trí rối beng,
Tiếng quyển tiếng kèn mặc ý bá-gia.
Hết gần rồi lại tới xa,
Dân-sự nhà nhà bàn tán cười chơi.
Chuyện này cũng lắm tuyệt-vời,
Giả như Hàn-Tín đợi thời lòn trôn.
Đến sau danh nổi như cồn,
100 Làm cho Hạng-Võ mất hồn mấy khi.
The Lower Age’s world is ending,
Upheavals have disrupted the family base,
The Earth Rabbit Year is a clear case,
The whole globe is extremely agitated.
Sadly sitting, Crazy have indicated,
From now on, people will be miserable.
The world’s predestiny is rotable,
So Crazy follow Master down the lay realm.
The society is tumultous and uncalm,
All the nations bustle with arm race.
Some’s marital bond is a disgrace,
Others’ loyalty and filial piety both fail.
Thus Crazy make such a counsel,
That, from now on, you be mindful.
If a scheme is deep, so too is its woe,
History makes no mistake of that,
The shrewd, once hearing it, feel sad.
The idiot hearing it faceup guffaw.
They’ll later confront the tiger's claw,
Abject misery will befall all earthlings,
Crazy took the order of the Bright King,
And Buddha to be a mass preacher.
All the people are seen in the world,
All ridiculing the Holy Spirits as deviant.
Despite their gossip being rampant,
I’m Buddha’s devil sent down for savior.
Faraway residents appreciate this favor,
Making those nearby jealously discard.
Namo the Compassionate Buddha,
Their lips recite, their minds are deceitful.
People from the entire world,
And all villages look down on Crazy.
This Crazy used to be like anybody,
Who led a top life of opulence.
Having thought of its impermanence,
I went in mountainous jungle practicing.
God blessing, when I was rambling,
I met the Master of the Jewel Mountain.
Bowing, I had my vows explained,
Please kindly be my master.
He saw Crazy is too genuine by character,
Within six ke, I have known Predestiny.
I’d rather be brief on this story,
Let’s spend more time on true practice.
On Earth, the shrewd and the daft coexist,
Who all crave self-interests and opulence.
The chess game has entered a turbulence,
Why not keen to practice but covetous.
The Supreme Being love the righteous,
For Loyalty, Filial and Ancestral piety.
Melancolic, I talk aimlessly,
Bloodshed soaks the whole world.
When will people be delivered?
Rooster’s Buddha will bring global peace.
This Crazy who is one of the Holy Spirits,
Descend on Six-Provinces from mountains.
The world will soon drop its curtains,
Practice for an audience with the Holy.
Rare are those who maintain integrity,
Many are so brutal as to annoy the Creator.
Worldlings are the lie fabricator,
By the Dragon Investiture, they’ll be hurt.
The world arrives at its lurch,
But, all day long, people make travesty.
The worldly’s sins never cease,
Once in the Hell, their release is hard.
Crazy talk about things near and far,
For folks to be mindful and to cultivate.
To cultivate helps bypass the Hellgate,
Free from Hell, you’ll tour the Paradise.
The world is not far from its demise,
So I write an article for them to read.
The world scene is like a firework lit,
Calmly watch who this Mad is.
Master is one and his disciples three,
We amply teach about Predestiny.
Still credulous is this Crazy,
I stay calm to see how they behave.
Some are wise, others more naive,
Till they see bloodshed, they don’t apply.
Now I pretend to be imbecile,
Like Ren Gui who used to be a prisoner.
Now some hate me, others favor,
‘Cause Crazy frankly told recent stories.
People far and wide make mockeries,
Whatever they said, I put up with.
Sadly recalling the remote myth,
In Seven Mounts, I chuckle at fake monks.
They said of luxury they aren’t fond,
But why have they coveted lay riches?
Alas! How strange are these stories,
Why do, as Buddhists, we chide each other?
At this time, I’m totally bewildered,
No matter what is trumpeted by the mass.
From the near to the far away place,
Every household’s chitchat is joyous.
This anecdote is so marvellous:
Han Xin biding his time crawls between legs.
Later, his reputation all over spreads,
As he's frightened Xiang Yu occasionally.