DIỆU-PHÁP QUANG-MINH 

(Khùng Điên tự cảm tác)

Gươm trí-huệ từ-bi chớp nhoáng,

Bóng quang-âm ngày tháng dập-dồn

Ta thừa vưng sắc lịnh Thế-Tôn,

Khắp hạ-giái truyền khai đạo-pháp

Tùy phong-hóa dân-sanh phù-hạp,

Chấp bút thần tả ít bổn kinh

Bởi luật trời mở rộng thinh-thinh,

Tri phong-võ bất kỳ chuyển kiếp

Giống Hồng-Lạc kim chi ngọc diệp,

Nay đổi dời nhiều sự thấp hèn

Từ ngàn xưa Phật-pháp gài then,

Nên ít kẻ tu hành đắc Đạo

Ta cũng tỏ đôi lời khờ khạo,

Ngắm cảnh đời tâm não bắt cuồng.

Hiệu Điên Khùng ban rải dư muôn,

Khùng đạo-đức Khùng câu tuyệt-diệu

Khùng toán biết âm-dương kết-liễu,

Khùng huyền-cơ Khùng Đạo Thích-Ca

Huơi bút thần dẹp lũ cáo-xà,

Loài độc-địa toan trừ dứt nọc.

Noi tục cổ xác Khùng để tóc,

Phải đua chen tập tánh ông cha

Mong dương-trần tỉnh giấc Nam-Kha,

Trừ vật-dục trì chơn bất hoại

Cặp mắt Thánh dòm xem tứ hải,

Thương hồng-trần mượn xác tái sanh

Bởi vì đời văn-vật cạnh-tranh,

Nên cấu xé cùng nhau thảm-não

Sá chi kẻ ngu si khinh-ngạo,

Vì trên đời nhiều hạng khác nhau

Đấng trung-thần dạ ngọc ước-ao,

Người bội phản ghét-vơ đạo-lý

Khùng cảm mến truyền câu hồi vị,

Thà làm hiền mà biết non sông

Điên như ta Điên giống Tiên Rồng,

Điên gở ách xích-xiềng thế tục.

Chuông Linh-khứu ba hồi giục-thúc,

Đờn Lôi-âm khởi điệu êm tai

Con lành duyên khá trở gót hài,

Điên quyết chí dắt người lánh tục.

Đạo mở cửa bày câu minh mục,

Nước Ma-ha tưới tắt lòng phàm

Cõi Trung-Ương luân chuyển phương Nam,

Mở hội Thánh chọn người trung hiếu

Tử vì nước còn ghi linh miếu,(1)

Thác vì đời thanh-sử danh bia

Mũ cánh chuồn, đai giáp, mang hia,

Tuy thô-kịch mà tâm chánh-trực

Nước văn-minh chê đồ ấy nực,

Mảng trau-tria xác thịt thanh bai

Cảnh dương-trần khó sánh Bồng-Lai,

Về Tiên cảnh say mùi rượu Thánh

Chén quỳnh tương gác điều gai ngạnh,

Vui tinh-thần bày biện cuộc cờ

Khi thừa nhàn trổi giọng ngâm thơ,

Bày thi phú than qua thời thế

Xuống dương-gian thân Điên nào nệ,

Chốn hồng trần đuốc huệ liền khai

Cho nam-nhi sửa mặt râu mày,

Hàng phụ-nữ giồi câu trinh-liệt

Rán bắt chước những trang tuấn-kiệt,

Gái anh hùng xưa có Trưng-Vương.

Đuổi quân Tàu cứu vớt quê-hương,(2)

Rửa xong hận thù chồng dốc trả

Xưa Châu-Xáng thanh long phải tá,

Ngăn Sư-Đồ đặng cứu Ngũ-Viên

Nói cho đời rõ biết Khùng Điên,

Điên vận bĩ điên câu ái quốc

Viết một ngọn lưỡi nầy một tấc,

Đem Đạo lành ban rải nơi nơi

Mảng chờ trông bá tánh thảnh-thơi,

Khắp bốn biển liên dây hòa-hảo

Rừng bác-ái điên đời biến ảo,

Điên như ta vì Đạo vì dân

Điên tu cầu Quân thánh rải ân,

Cho bốn biển dân lành được hưởng

Điên dẹp gác âm thinh sắc tướng

Tầm vô vi kiếm cảnh Niết-Bàn

Thuyền từ-bi thẳng cánh lướt sang,

Qua Đông-độ vớt người hữu đức

Bể ái hà gươm linh sớm dứt,

Lòng bồ-đề sắt đá dám kình

Cả tiếng kêu lớn nhỏ đệ-huynh,

Noi chí ấy sửa-sang thời-thế

Trời quá buổi chinh chinh vừa xế,

Chờ ít lâu cũng lặn về Tây

Lúc huỳnh-hôn đèn trí soi đầy

, Tìm nẻo thẳng đi về Cực-Lạc

Điên đàm luận ít câu dốt nát,

Mong chị anh bàn-bạc thể-nào?

Lời văn thô ý-kiến chẳng cao,

Nội quang-cảnh tâm vô kỳ vật

Đường đạo-đức bước đi từ nấc,

Ngoại quan hình bất chấp kỳ hình

Phải bền lòng chặt nẻo sắt đinh,

Rán kiếm chữ bất sanh bất diệt

Chúng-sanh mê nên đem pháp thuyết,

Giải thoát rồi pháp bất khả dùng

Nương gia-đinh kính trọng cội thung,

Lo nưng đỡ trong ngày tuổi hạc,

GLEAMING DHARMA

(Composed by Mad & Crazy)

At the flashing sword of wisdom and mercy,

One day after the other, time runs hastily.

We obey the Buddha’s order,

To propagate His dharma all over the world.

We adapt our teachings to local cultures,

With our holy brush, we write a few sutras.

For the Heavenly Law is pervasive to all,

Any change in events follows its disposal.

The Hong-Lac (1) used to be like golden leaves,

It has now turned out to be cheap.

From antiquity, Buddhism has been fastened,

So few practicers become enlightened.

We want to say a few words of a crackbrain,

When the world scene drives Us insane.

Style name Mad and Crazy is omnipresent

Mad's morality versions are excellent.

Mad has a Yin and Yang cycle know-how,

The mystical Mad ollows Sakyamuni Tao.

Wielding the holy brush to sweep tricksters,

We resolve to get rid of venom carriers.

We keep our hair by following old customs,

As we must strive for our ancestors’ norms.

The world should wake up from Nam-Kha (2),

Destroy all temporal desires and be mindful.

The Saintly eyes watched all the world,

Mercifully we descended in a lay corpus.

It is ‘cause of materialistic rivalry,

That strifes have created so much tragedy.

We pay no heed to the pretentious ignorant,

As on earth exist diverging types of person.

The loyal are those whom we adore,

Traitors resent ethical behaviors.

Mad tenderly recall for restoration,

We rather decently serve the nation.

Crazy like Us is Tien Rong(3) race ’s Crazy,

Crazy is to unchain the worldly.

The Gradhakuta (4) bell three times tolls,

The Loi Am (5) sounds are mellow.

The good-rooted should turn their pace,

Crazy resolve to guide them from bondage.

The Tao is opened to show the way,

Maha water puts mundaneness out.

The Central Zone turns toward the South,

A Holy Assembly will hold to pick the moral.

The fallen for the country is in the memorial,

Martyrs are etched in the shrine.

They wear  futou, loose belt, and boots,

Albeit coarse, their integrity is good.

The civilized belittle the dressing as not fresh,

They only care about the beauty of their flesh.

The world hardly matches Paradise,

Returning there, one enjoys divine wine.

With jade bowls, one discards problems,

High-spirited, one plays chess games.

While in leisure, one chants poetry,

Contriving poems on dire world actualities.

Crazy defies being down in the dirt realm,

Immediately light up the torch of wisdom.

For men to touch up beards and mustaches,

And for women to cultivate chastity.

Model yourself after the prodigy warriors,

Heroines used to be Trung Queen sisters.

They saved the country from the Chinese,

And, for the husband, she took a revenge.

Formerly, Chau Xang (6) borrowed a sword,

To stop Su Do and save Ngu Vien Shao.

We enlighten the world about Mad-Crazy,

Crazy is patriotic in his period of tragedy.

With the tongue of one decimeter,

We propagate the benign Tao all over.

We yearn for the world to be liberalized,

All the four oceans hold Hoa Hao ties.

The compassionate Crazy is virtual,

Crazy like Us is for Tao and people.

Crazy pray for the Sacred King’s grace,

To be enjoyed by the global populace.

Crazy remove sound and phenomena, (7)

But the Wu Wei (8) wisdom to seek Nirvana (9).

The mercy boat slides full-fletched over,

To pick up the virtuous from this world.

The affectionate sea(10) should early be cut off,

The bodhi mind is solid like iron and rock.

Loudly call older and younger brothers,

To follow this pledge to change your era.

Past noon, the sun is just oblique,

It won’t be long to be westerly hid.

At dusk gleams a wisdom light,

Seek a straight path toward Paradise.

Crazy make a few uneducated remarks,

Seniors, please think how they are.

Our style is raw, my ideas are low,

The inner spectacle has nothing to show.

The moral path is walked step by step,

Appearance has nothing to be kept.

One must persevere as though iron-clad,

Pursue the truth of no birth nor death.

Dharma is taught to those in ignorance,

It is useless after their deliverance.

Alongside the family, respect your parents,

Take a good care of them in their old ages.

Chú Thích 'Diệu Pháp Quang Minh'

Thân Điên Khùng thế-gian tạm xác,

Chén rượu nồng chẳng nếm mà say.

Say lê-mê lết-mết tối ngày,

Say đạo pháp say mùi hương khói.

Biết chừng nào chúng-sanh vượt khỏi,

Bể ái hà rứt bỏ vẹn lau.

Say như xưa nhằm lúc Huỳnh-Bào,

Trần-Di ngủ say câu thành tựu.

Quyết đưa chúng về nơi non Thứu,

Tạo Lư-bồng ngõ hội quần Tiên.

Khương Tử-Nha sông Vị còn phiền,

Câu không ngạnh chờ non phụng gáy.

Thuyền bát-nhã ta cầm tay lái,

Quyết đưa người khỏi bến sông mê.

Nên phải đành mang lốt làm hề,

Mặc bá tánh khen chê cũng phải.

Chí quân-tử lòng nhơn vạn đại,

Dốc làm sao rõ mặt tang bồng.

Nghiêng hai vai gánh nặng non sông,

Vớt trăm họ lầm than bể khổ.

Ví như loại sanh cầm hồ thố,

Còn thương nhau lại huống chi người

Đứa hai lòng sao chẳng hổ ngươi,

Đáng thùa-thẹn với cây cùng cỏ.

Dấu bút tích tuông bay theo gió,

Học sách chi phỉ báng ông cha.

Thấy dân tình xem giảng ngâm nga,

Lão xót dạ đôi lời trần tố

Đức Khổng Thánh người sanh nước Lỗ,

Ngài còn xưng cuồng quyến giả hồ .

Sá chi lời đạo-chích tục thô,

Kẻ ngu xuẫn khi người nhân đức

Danh hiền-sĩ non sông náo-nức,

Giả như hồi Chiến-Quốc Xuân-Thu

Thầy Mạnh ra dùng đạo châu du,

Lúc thập bát chư hầu rối loạn.

Bực Thánh-nhơn công lao chẳng chán,

Huống chi ta nào dám than-van.

Thấy đời mê chưa rõ Phật-đàng,

Nên tỏ ý khắp nơi đặng biết.

Coi ai có chứa bầu nhiệt huyết,

Dùng đạo mầu cứu vớt sanh-linh

Nếu để chờ sấm nổ vang thinh,

E bá tánh ăn-năn đa muộn

Giảng với kệ ra đà bốn cuốn,

Ít có người khám rõ cơ huyền

Ta dừng tay chờ đợi lịnh Thiên,

Đức Ngọc-Đế xử phân cho chúng

Đêm dài-dặn cạn dầu tim lụn,

Chẳng thấy ai tìm kiếm bóng trăng

Để làm cho mích bụng chị Hằng,

Nơi cung nguyệt chờ trông mõn dạ

Thiếu chi kẻ đặng chim bẻ ná,

Hiếm bao người được cá quên nôm.

Ưa đồ ngon đút nhét đầy mồm,

Chẳng thèm kể cha hiền trông đợi

Trương-Ban-Xương đành quên nhơn-ngỡi,

Nỡ phụ-phàng vua Tống-Khâm-Tôn.

Xem truyện xưa mà bắt hết hồn,

Gớm cho kẻ thay lòng đổi dạ

Gã Tần-Cối ít ai còn lạ,

Dụng mưu thần giết thác Nhạc-Phi

Thương trung thần ghét nịnh mặt lỳ,

Dám thiết kế hại tôi lương-đống.

Thuở Hiến-Đế có nhà họ Đổng,

Cũng chuyên quyền muốn tiếm giang-san

Nhờ Tư-Đồ thiết lập Liên-hoàn,

Nghiệp nhà Hớn mới an một lúc,

Cảnh gian nan như Lưu-Hoàng-Thúc,

Qua ở nhờ Viên-Thiệu dung thân

Quan-Công Hầu gìn chặt nghĩa ân,

Vượt năm ải về thăm huynh trưởng.

Kẻ nghĩa khí thiên kim vạn lượng,

Lũ nịnh-thần sách-sử nào khen.

Xem tích xưa thẹn với bóng đèn,

Đời lắm kẻ đầu trâu mặt ngựa.

Coi sự sống như Tiên nưa nửa,

Mê mồi thơm như cá lục-châu.

Sao chẳng lo thức tỉnh quày đầu,

Cho khỏi thẹn với người thiên-cổ.

Cấp-cô-Độc là nhà bá hộ,

Còn đành lòng bố thí xả thân.

Chữ vinh-hoa phú-quí chẳng cần,

Miễn hiểu đạo hơn là châu báu.

Chẳng sớm lo chần-chờ sợ Lão,

E sau nầy tâm não đoạn trường.

Lũ gian-hùng mang lấy họa-ương,

Trời đất xử những người bội phản.

Phải chỗi dậy nương dây hùng-tráng.

Chữ đại hùng đại lực từ-bi.

Vậy mới trang quân-tử nam-nhi,

Thân dốc vẹn hai câu ngay thảo.

Đời cũng lắm bao người giá áo,

Nương bả vinh nhiều hạng túi cơm.

Thấy dân ngu trong dạ sẵn hờm,

Quyết kiếm thế đặng toan lừa dối.

Ngọn bút sắt chỉ đường người tối,

Gậy kim-cang đưa chúng lên đàng.

Kíp nương theo trực chỉ Tây-phang,

Đến cực-lạc tìm nơi an dưỡng.

Mad and Crazy temp in earthly bodies,

No sooner have we tasted wine than we're tipsy.

Drunk teetering all night and day,

We’re drunk with dharma and burnt incenses.

We don’t know when the living transcend,

The affectionate seas cut and dried.

Drunk like it is the Royal Cloak’s time,

Chen Yi (12) was sound asleep as an achiever.

We resolve to take people to Mt. Vulture (13),

Create Lu Bong(14) to gather the Saints.

Jang Ziya(15) at the Wei River complains,

He needle fishes (16) waiting for his sovereign.

We hold the rudder of the insight boat,

Taking people from the river of hoax.

So We must pretend a clown,

That will attract a public slur without doubt.

A real gentleman’s humanity is immense,

He resolves to prove his valiance (17).

Shouldering the burden of the country,

To salvage all peoples from their tragedy.

Even foxes, fowls and other animals,

Care for each other, let alone the mortals.

The double-hearted must have shame,

With trees and plants around them.

Some just forget their emblems,

The learned must adore their ancestors.

When the folks are seen humming sutras,

We pitifully have to tell them the truth.

Lord Confucius was a native of Lu (18),

Yet he pretended silly to hide his identity (19).

He disregards the thieves’ profanity,

The stupid’s ridicule toward the morally good.

Nationwide, gentlemen have a high repute,

As if, in the Spring and Fall Warring States.

Mencius made a trip to teach the Tao,

When eighteen vassals were in chaos.

Saints never mind to lend a hand,

Let alone We daren't make a complaint.

The worldly have not yet known Buddha,

Thus We wish to so tell people from all over.

We look for those who are endeavoring,

To use the Tao to salvage the living.

If people wait until thunders resonate,

We’re afraid that their repentance will be late.

Four volumes of Oracles have come out,

But few have a grip on their Tao.

Fingers crossed, We await Heaven’s order,

To administer justice for the Jade Emperor.

Deep into the night, the lamp goes out soon,

But We've not seen anyone seeking the moon.

To dishearten the Goddess of the Night (20) ,

Who, anguishing in palace, heave a sigh.

There is no lack of ingrates,

Nor few achievers who forsake their mates.

The gourmand eat, their mouth full of food,

Not considering their parents’ solitude.

Truong Ban Xuong (21) was morally wrong,

Betraying King Tong Kham Ton (21).

Reading the old tale, We were so frightened,

Finding the treacherous people abhorrent.

Tan Coi (22) was a guy of worst notoriety,

Who guilefully assassinated Nhac Phi (23)  .

We adore the loyal and hate the wheedler,

Who dare plot to harm stately courtiers.

General Dong (24) serving King Hien De (25) ,

Wanted to usurp the country.

Owing to Tu Do(26) -built coalition,

The Han dynasty had a short restoration.

Luu Hoang Thuc (27)  had a stage of problem,

Then he took refuge in Vien Thieu (28)’s camp.

Quan Cong Hau (29) held tight his gratitude,

He crossed five forts to visit his brotherhood.

The loyal braves are always idolated,

The wheedlers are never historically praised.

We feel shame with lights, reading old tales,

For many with bull heads and horse faces (30).

They see their lives as semi-fairies,

Craving sweet preys like fish in six-provinces.

Why don’t they turn around awakened?

So they don’t feel shame with the ancients.

Cap Co Doc (31) is the man of riches,

Who was willing to give alms and committed.

He did neither need jewels nor glory,

Provided he has understood the true entity.

They don’t early care but procrastinate,

Lest they should later be devastated.

The rogues will incur disasters,

Heaven will punish the betrayers.

Rise up and take heroism to heart,

Great compassion, great effort, courage.

These make up the gentlemen of decency,

Who are fully qualified for integrity?

In society, not few are parasites,

On the rich, they know only how to rely.

They have a bag of tricks for the ignorant,

They want to decoy, without hesitance.

With a steel nib, We guide the dazed,

Our diamond baton takes the mass away.

Get along direct toward the Pure Land,

The Western Paradise as soon as you can.

Notes from 101 to 164

Notes from 101 to 164

Notes from 165 to 200

Notes from 165 to 200

Dẹp cầy cáo dùng cây thiền-trượng,

Lánh ta-bà cõi thế đua chen.

Được vinh-hoa khinh-bỉ kẻ hèn,

Bạn phản bạn như ngươi Bùi-Kiệm .

Trên mặt đất hạng người ấy hiếm,

Thấy điên mù xô xuống giữa dòng.

Nhìn Trịnh-Hâm lão bắt mủi lòng,

Than cặn-kẽ kêu dân sớm tỉnh.

Viết ít câu cho đời ngâm vịnh,

Phận tài sơ xin hãy thứ tha.

Yêu nhơn-sanh trổi giọng hùng ca,

Tạm nghiêng bút vẽ tranh thế tạo [3]

Trong bá tánh nhìn xem châu đáo,

Chớ vội vàng chê Lão ngu-si.

Rạch lang tâm những đứa vô nghì,

Nhắc sơ tích người xưa trong sử.

Khuyên bá-tánh vạn-dân gìn-giữ,

Lão chúc cầu thiên-hạ thái-bình.

Đứng trung cang hành thiện truy kinh,

Mong trên dưới cùng nhau thảo-thuận.

Đã thấy lộ cơ trời báo ứng,

Diệt loài gian tầm kiếm con Tiên.

Nợ hồng-trần túc trái tiền khiên,

Ta quyết dẹp cứu nàn dương thế.

Noi chí đức Hoàng Thang luật chế,

Đời không hay những việc xa vời.

Gặp cơn mưa ta hãy cho tơi,

Lúc hạn nắng từ-bi giúp nón.

Cảnh thế tạo càng ngày thỏn-mỏn,

Giống vi-trùng thường đục phổi tim.

Đến cơn đau phương thuốc phải tìm,

Gặp Biến-Thước, Hoa-Đà lai thế.

Kim với cổ nhìn xem thế-hệ,

Sợ có ngày hoạch tội ư thiên.

Nẻo đục trong cạn tỏ cơ-huyền,

Mực đã cạn lòng yêu chẳng mãn.

Ai coi qua xin đừng bỏ lảng,

Gắng công-trình vạch lá tìm sâu.

Nay dương-trần gặp buổi mưa ngâu,

Phải sớm hứng giọt sương Đông-hạ.

Điên nhơn-nghĩa điên vì đạo cả,

Thôi chào đời khép cửa buồn duyên.

Có thiện-căn sớm lại cửa thiền,

Câu niệm Phật chờ ngày chung cuộc.

Repel foxes (32) with a monk’s walking pole,

Avoid the contentious Sa-Ba world.

The parvenus despise the poor and limp,

Friends betray one another like Bui Kiem(34).

These people who are not hard to find in life,

Throw the blind down midstream at first sight.

Deeply touched at seeing Trinh Ham(34),

We lament a great deal for people to awaken.

Jot a few verses for the folks to chant,

Our talent is humble, so please be tolerant.

Loving humans, We vocalize an epic,

Cease to write and have a world depict.

Please carefully look at me,

Don’t call this Old man a silly in a hurry.

Split the fox-like mind of the immoral,

Briefly recite the history of the primeval.

We urge all the peoples to keep up,

Wishing world peace soon to come up.

The loyal does good while learning sutras,

We wish all peoples to work on consensus.

Predestiny revealed repercussions,

Get rid of the evil in search for Fairy scions.

Heavy debts from their lives on earth,

One must pay off before salvaging the world.

Follow the King of Shang (35) ’s legal system,

Society does not know remote items.

Donate raincoats to those who get wet,

When it is too sunny, give them hats.

The temporal setting is ever uncertain,

Bacteria often eat away the organs.

In sickness, one must find a medicine,

They see BianQue(36) and HuaTuo (37) returning.

Study the old and current for generations,

Lest one day people should face justice in Heaven.

Expounding everything about Predestiny,

The ink runs out but our empathy.

Whoever has read it should not neglect,

Try hard to split leaves for insects (38).

As the July rain (39) soaks worldly draught,

Winter and Summer dewdrops (40) must be caught.

Crazy for righteousness, Crazy for the Tao,

Farewell to all, We keep the melancholy of ours. 

The do-gooder, hasten to the Buddha Way,

Recite Amita (41) awaiting the Judgement Day.

Notes from 201 to 244

unsplash