Xử cho vẹn chữ nghĩa tình,
Vâng lời cha mẹ mà gìn gia-cang.
Nghiêm-đường chịu lịnh cho an,
Loạn-luân cang-kỷ hổ mang tiếng đời.
Anh em đừng có đổi dời,
Phụ-phàng dưa muối xe lơi nghĩa-tình.
Tuy là Trời đất rộng thinh,
Có Thần xem xét phân minh cho người.
Vô duyên chưa nói mà cười,
Chưa đi mà chạy hỡi người vô duyên. [210]
Lớn lên phận gái cần-chuyên,
Làm ăn thì phải cho siêng mới là.
Phải gìn dục-vọng lòng tà,
Đừng chiều theo nó vậy mà hư thân!
Nghe lời cha mẹ cân phân,
Tam tùng vẹn giữ lập thân buổi này.
Tình duyên chẳng kíp thì chầy,
Chớ đừng cải lịnh gió-mây ngoại-tình.
Đi thưa về cũng phải trình,
Công, dung, ngôn, hạnh, thân mình phải trau. [220]
Công là phải sửa làm sao,
Làm ăn các việc tầm-phào chẳng nên.
Mình là gái mới lớn lên,
Đừng cho công việc hớ-hênh mới là.
Chữ dung là phận đàn bà,
Vóc hình tươi-tắn đứng đi dịu-dàng.
Dầu cho mắc chữ nghèo-nàn,
Cũng là phải sửa phải sang mới mầu.
Ngôn là lời nói mặc dầu,
Cũng cho nghiêm-chỉnh mới hầu khôn-ngoan. [230]
Đừng dùng lời tiếng phang-ngang,
Thì cha với mẹ mới an tấm lòng.
Hạnh là đức tánh phải không?
Ở cùng chòm-xóm đừng cho mất lòng.
Bốn điều nếu đã làm xong,
Cũng gìn chữ hiếu phục tòng song thân.
Dạy rồi những chuyện đức ân,
Phận làm cha mẹ xử phân lẽ nào.
Lỗi-lầm chớ có hùng-hào,
Đừng chưởi đừng rủa đừng cào đừng bươi. [240]
Đem lời hiền-đức tốt tươi,
Đặng mà giáo-hóa vàng mười chẳng hơn.
Cũng đừng gây gổ giận-hờn,
Cho con bắt chước sạ dươn mới là.
Nam-Mô sáu chữ Di-Đà,
Từ-bi tế-độ vậy mà chúng sanh.
Xưa nay Sáu Chữ lạnh tanh,
Chẳng ai chịu khó niệm sành thử coi.
Trì tâm thì quá ít-oi,
Bây giờ dùng thử mà coi lẽ nào. [250]
Rạch tim đem để Nó vào,
Thì là mới khỏi máu đào tuôn rơi.
Để sau đến việc tả-tơi,
Rồi tu sao kịp chiều mơi cho thành.
Ngày nay chim đã gặp cành,
Chẳng lo đậu lại cho rành gió mưa.
Tu hành nhiều kẻ chẳng ưa,
Mặc ai gièm siểm sớm trưa chẳng màng.
Gẫm trong thế-sự trần-hoàn,
Người hung người ác tà-gian cũng nhiều. [260]
Thương đời ta mới đánh liều,
Mong người tu tỉnh ít nhiều cũng hay.
Muốn tu còn đợi chiều mai,
Khuyên người rèn sớm thì xài lâu hư.
Những người có của tiền dư,
Hãy nên bố-thí dành tư làm gì.
Sau đây nhiều chuyện ly-kỳ,
Kể sao cho xiết vậy thì dân ôi!
Tại sao chẳng cúng chè xôi,
Bởi vì tận thế Phật thôi ăn chè. [270]
Cũng không có muốn hoa-hoè,
Lầu đài sơn phết cũng là chẳng ham.
Ai chê khờ dại cũng cam,
Chớ Tôi cũng chẳng có ham lầu đài.
Chữ tu hãy rán miệt-mài,
Đừng kể vắn dài đừng nệ mau lâu.
Giáo khuyên khắp hết đâu đâu,
Bớt điều mị-dối mới hầu thấy Ta.
Đừng theo lũ quỉ lũ ma,
Cúng kiếng nó mà nó phải ăn quen. [280]
Chết rồi cũng bớt cóc keng,
Trống đờn lễ nhạc tế xen ích gì.
Đàn nhu thầy lễ cũng kỳ,
Mắc phải chuyện gì phủ phục bình hưng?
Lại thêm đờn địch từng tưng,
Đem con heo sống mà dưng làm gì?
Chủ gia kẻ lạy người quì,
Làm chuyện dị-kỳ giả-dối hay không?
Nếu không thì trả lời không,
Bằng mà có dối thì hòng sửa đi. [290]
Thương đời Ta luống sầu-bi,
Học nho cứ mãi làm thi ngạo đời.
Rung đùi ngâm chuyện trên trời,
Tình duyên cá nước vậy thời dỗ con.
Thấy đời Ta cũng héo von,
Học nho mà chẳng làm tròn nghĩa-nhơn.
Khoe mình chẳng có ai hơn,
Nhờ làm thuốc bắc đỡ cơn túng nghèo.
Hiền nhơn chẳng chịu làm theo,
Đợi ai có bịnh túng nghèo chẳng tha. [300]
You should know how to treat your benefactors,
You obey your parents for family tenors.
Bring no shame upon their reputation,
Upholding the creeds of the older generation.
Don’t change your sibling relationships,
Don’t loosen your ties for fish or chips.
Though the sky and the land are immense,
A Justice God exists to make a fair sentence.
The self-disgracing laugh before speaking,
They have not yet walked before running.
As a grown-up girl, you should be diligent,
Whatever you do, you must be stringent.
You must keep away from all temptations,
Otherwise you will become spoiled persons.
At first you obey your parents,
Three Obediences is a key self-development,
Your love dream will sooner or later come true,
Thus don’t disobey to stanish your virtue.
When you leave or return, you all report,
Skill, dress-up, language and virtue to harbor.
What is a Skilled lady by definition?
All you do must be done with your full attention.
Beware you are a newly grown up young lady,
Be well-organized and avoid frivolity.
Dress-up is the duty of the female gender,
You must look fresh and your walk be tender.
Though you happen to be caught in poverty,
You must give proper attention to your body.
Your Language, even though it is verbal only,
Will make you wise if you take it seriously.
Don’t use the words that sound arrogant,
Then a peace of mind exists for your parents.
Your Moral is a set of virtues, isn’t it?
Relating well to your neighbors is all you need.
Once you have observed all four precepts,
For your parents’ sake, filiality should be kept.
Having trained in paying mutual obligations,
How do the parents in turn treat children?
Don’t be savage when the kids are mistaken,
Don’t scold, curse, scour, the young human.
Replace it with your fresh and kind suggestion,
Gold hardly buys its value of education.
Don’t show your anger quarrelling before them,
As they will copy the model that you condemn.
Namo Amita Buddha, the Six Word phrase,
May you bless the earthling with a grace.
For too long one has left the Six Words in the cold,
See how it works when the recital is well done.
Those who patiently recite it are so few,
Now you try it again to see how you feel.
Slit your heart to implant the Words inside,
Then will the bloodshed cease far and wide.
If you wait for the disaster to land all over,
Will you have reached your goal as a practicer?
If today a bird has spotted a good branch,
Why doesn’t it perch back there for safe cover?
Practice is not truly welcome to a few,
Don’t let yourselves down for any ridicule.
In hindsight, among the people the world over,
A great number do not abide by a moral rule.
For your sake I have taken an uncharted route,
No matter what your practice is, sounds all good.
If you want to practice, don’t wait till tomorrow,
The earlier forged a sword is, the longer it endures.
If you are a person who has surplus money,
Why keep it instead of donating to the needy.
There will be extraordinary stories,
Alas! I can’t tell them all as are too many!
Why offer no sweets and sticky rice?
Buddha quits sweet gruel on the End of time.
The Lord neither craves colorful displays,
Nor structures painted and ornate arrays.
I don’t mind being called dumb or dull,
Only ‘cause I don’t crave fine structures.
You should cultivate your personal virtues,
No matter how long it takes, do at your pace.
I roll out my noble mission over the place,
Remove your fallacies so you can see Me.
Stop often offering foodstuff to evil spirits,
They will disturb you when they're used to it.
Once people die, don’t clash and clank,
What use are all these sacrificial bands?
How strange are the rite performants,
Why do they kneel, kowtow and stand?
Again awful sounds come from their orchestra,
What use is offering the live pig on the altar?
Family hosts are prostrating and kneeling,
How faked is all this unusual happening?
If this is true, you must answer ‘true’,
If this is false, you must quickly remove.
Loving the world, I feel really dismayed,
The Ru student only know how to make satires.
Knee jerking I chant my heavenly story,
Fish love its water like a child to its mummy.
Watching the world, I feel disheartened,
Confucians do not fulfill their mutual duty.
They claimed they have medical supremacy,
Owing to which they get over their poverty.
They do not model after gentlemen’s role,
The sick poor they treat still pay a heavy toll.